Bài viết này chỉ để nói lên chút
cảm nghĩ của mình đối với Sato Takeru, chủ yếu là trong Rurouni Kenshin,
chỉ vì là mình mới coi có mỗi phim này của bản, nhưng rất ấn tượng.
Chắc phải tính là rất ít trong số những diễn viên nam Nhật Bổn mà mình
cảm thấy có hứng thú, bởi không chỉ về diễn xuất mà còn về cá tính thể
hiện, có sự nam tính chứ không nữ tính kiểu Nhật. Hiện tại mình mới chỉ
có thể liệt kê:
Sorimachi Takashi (GTO 1998),
Sato Takeru (Kenshin live-action movie),
Matsuda Shota (Liar Game, Love Shuffle),
Oguri Shun (Conan, Tokyo Dogs, Rich Man Poor Woman),
Nishikido Ryo (1 Litre of Tears, Zenkai Girl).
Ban
đầu trông Takeru rất giống Kamenashi Kazuya, giống đến giật mình. Nhưng
càng xem Kenshin mới càng thấy sự khác hẳn. Diễn xuất của Takeru quá
tuyệt vời, đến độ mình không thể không cảm thấy xót xa cũng như buồn
cười đối với Kenshin như bước từ trang truyện ra đó. Phim ra mắt vào năm
2012 nhưng phải đến 2014 mình mới quyết định xem. Thật quá bất ngờ khi
có thể bắt gặp một hình ảnh nhân vật truyện tranh như thế trong một bộ
phim người đóng. Ánh mắt của Takeru - ánh mắt của Kenshin, có trẻ thơ
ngây ngô, có trải đời khắc khổ, có dịu dàng, có cương trực cứng rắn -
Ánh mắt của một người 17 tuổi và một người 32 tuổi. Và bây giờ nhìn lại,
mình không còn cảm thấy Takeru giống Kamenashi nữa, đó là một đẳng cấp
khác hẳn.
Ánh
mắt của Takeru sao buồn thế. Và càng ngày nét nam tính càng rõ rệt hơn,
lông mày mọc tự nhiên, dày rậm, không còn tỉa tót như trong những ảnh
thời Takeru mới debut.
Mình nghĩ, không khéo đối với vai diễn nào của Takeru, dù nhân vật có suy nghĩ và phản ứng vô lý và không thực đến đâu thì Takeru đều biến nó thành có lý và thật hết. Cứ như thể cậu ấy chính là nhân vật đó vậy, không cường điệu, không gồng mình, hành động nó đến như bản năng. Nhưng ánh mắt Takeru cứ có cảm giác man mác là sao nhỉ? (Nhân đang xem Q10)
Đau tim thật, trông Fukai Heita (Q10) đau tim quá! Cái ánh mắt đó, mình muốn yêu một người như vậy. Lời bài hát trong phim Nhật sâu lắng quá. Nước Nhật, người Nhật sống khắc khổ vậy, họ mới tìm cho mình những lối thoát không có thật qua những ước mơ gửi gắm trong các bộ phim ư? Những lời ca nhẹ nhàng, dịu dàng và cũng thật cảm động rơi nước mắt. Saraba Koibito.http://mp3.zing.vn/bai-hat/Saraba-Koibito-Masaaki-Sakai/ZW60Z6I7.html
Chắc phải lâu lâu, quá lâu rồi, mới kiểu đau tim với một diễn viên đến độ như thật thế này. Mình thích những vai diễn của Takeru, trong Kenshin và trong Q10 (chưa xem thêm bộ nào khác). Mình thích những luồng tính cách đó, liệu là kịch bản hay là lựa chọn của Takeru? Mình chẳng biết nữa, nhưng Takeru đã thổi hồn vào những nhân vật đó, khiến cho nó quá đỗi thực, khiến cho từng hành động cũng trở nên sống động, đời thường. Trong từng vai diễn của Takeru, trong từng khoảnh khắc của ánh mắt, mình thấy sự dịu dàng, sự chín chắn, sự ngây thơ, sự từng trải, sự kiên định, hay nỗi đau và niềm hạnh phúc. Tất cả những sự đối lập, những cảm xúc của con người, mình đều thấy được điều đó qua Takeru.
Mình thật muốn yêu một người như thế. Một người có đôi mắt như vậy. [25/01/2017: Đã trọn vẹn như thế....]
Những diễn viên mà mình yêu thích thông thường, không nhiều lắm, nhưng không giống như sự yêu thích dành cho Takeru bây giờ. Bởi dường như mình bị chìm sâu vào mắt của Takeru, muốn chìm hẳn, những thứ cảm xúc lộn xộn, ứ đọng, tắc nghẽn dành cho diễn viên này, nhân vật này. Mình không biết đời thực Takeru như thế nào, nhưng mình yêu những vai diễn này, yêu ánh mắt này, cách ứng xử này, tâm hồn này.
====================================================
Mình không phải là fan Nhật, mà mình nghĩ mình cũng chẳng phải là fan riêng của một nước nào cả, gọi là fan của thể loại thì đúng hơn. Truyện tranh, hay chủ yếu là manga, là cả một vùng trời tuổi thơ của mình, bao giờ mình cũng dành một góc nhỏ trái tim cho nó. Nhật trong mình, trước hết là manga. Và mình luôn có suy nghĩ rằng, chẳng ai đưa được những nhân vật trong manga vào đời thực. Đặc biệt là nhân vật có chiều sâu tâm lý như Kenshin. 2 năm mình nghe khen nức nở và 2 năm mình vẫn kiên quyết không xem bản Live-Action.
Mình không thích phim Nhật & diễn viên nam nữ Nhật theo cách mà đa số các bạn thích. Thế nên, cho dù mình có cuồng một "cái gì đó" hay "người nào đó" đi chăng nữa, thì cũng rất khó để mình tìm được tiếng nói chung trong cộng đồng yêu thích. Mình xem cũng không ít phim Nhật, mình thích cái cách mà người Nhật truyền tải tình bạn và tình yêu cuộc sống, nhưng hài kiểu Nhật không nằm trong mục thích của mình. Và rất khó để mình yêu thích riêng một diễn viên nam, bởi nhìn chung, phong cách của nghệ sĩ nam Nhật không phải phong cách mà mình thích.
Chắc phải lâu lâu, quá lâu rồi, mới kiểu đau tim với một diễn viên đến độ như thật thế này. Mình thích những vai diễn của Takeru, trong Kenshin và trong Q10 (chưa xem thêm bộ nào khác). Mình thích những luồng tính cách đó, liệu là kịch bản hay là lựa chọn của Takeru? Mình chẳng biết nữa, nhưng Takeru đã thổi hồn vào những nhân vật đó, khiến cho nó quá đỗi thực, khiến cho từng hành động cũng trở nên sống động, đời thường. Trong từng vai diễn của Takeru, trong từng khoảnh khắc của ánh mắt, mình thấy sự dịu dàng, sự chín chắn, sự ngây thơ, sự từng trải, sự kiên định, hay nỗi đau và niềm hạnh phúc. Tất cả những sự đối lập, những cảm xúc của con người, mình đều thấy được điều đó qua Takeru.
Những hành động hài thái quá thường thấy trong phim Nhật, thể hiện qua Takeru lại trở nên hài hước và rất đời thường. Mình nghĩ với mình, không khéo đối với vai diễn nào của Takeru, dù nhân vật có suy nghĩ và phản ứng vô lý và không thực đến đâu thì Takeru đều biến nó thành có lý và thật hết. Cứ như thể Takeru chính là nhân vật đó vậy, không cường điệu, không gồng mình, hành động nó đến như bản năng.
Ban đầu mình thấy Takeru rất giống Kamenashi Kazuya, giống đến giật mình. Nhưng càng xem Kenshin mới càng thấy sự khác hẳn. Diễn xuất của Takeru quá tuyệt vời, cứ như Kenshin bước từ trang truyện ra đó. Phim ra mắt vào năm 2012 nhưng phải đến 2014 mình mới quyết định xem. Thật quá bất ngờ khi có thể bắt gặp một hình ảnh nhân vật truyện tranh như thế trong một bộ phim người đóng. Ánh mắt của Takeru - ánh mắt của Kenshin, có trẻ thơ ngây ngô, có trải đời khắc khổ, có dịu dàng, có cương trực cứng rắn - Ánh mắt của một người 15 tuổi và một người 30 tuổi. Và bây giờ nhìn lại, mình không còn cảm thấy Takeru giống Kamenashi nữa. Mình không đánh giá Kame, nó chỉ là cảm nhận của mình, và mình biết là cách nghĩ của mình khác với thông thường một chút.
Nhưng thật lạ
là ánh mắt Takeru cứ có cảm giác man mác buồn. Mình như bị hút vào đôi
mắt đó. Đôi mắt rất lạ, lạ đến nỗi chỉ muốn bị nhấn chìm...
*******************************************************
14.4.14
Óe óe, mình vẫn lậm Sato dã man luôn á, huhu
Một ngày cứ phải zô xem lại mấy phân cảnh của bản ế, đắm chìm trong ánh mắt của bạn ế :((
Ôi mình chít mất chít mất, cứ đau tim mãi với ánh mắt này là sao trời??
Nửa đêm nửa hôm, xem cả Den-O của Takeru, xem lại những khoảnh khắc dịu dàng và man mác trong Q10 và Kenshin, mình thật không khỏi thôi thổn thức, và tự nhiên nước mắt chợt ngân ngấn. Bởi mình thực muốn yêu một người như thế trên đời, một người mà mình muốn cùng sánh bước trên đường đời. Bởi mình không biết liệu rồi mình có gặp được người đó hay không. Có một chút đau nhói khi hy vọng một điều khó có thực như thế. Mình vẫn vậy, mình vẫn thích diễn viên qua vai diễn của họ, như mình thích Batman của Christian Bale nhưng không có nghĩa mình là fan của ảnh. Với Takeru cũng thế, chỉ khác điều hầu hết các vai diễn của Takeru mình đều cảm thấy thật gần gũi với lý tưởng của mình. Phong cách ngoài đời của Takeru chắc hẳn không phải là phong cách mình thích, nhưng những nhân vật mà Takeru gửi hồn vào đó, thì đúng là lý tưởng của mình. Thế nên, mình thấy đau!
*******************************************
15.4.14
Thật là! Có phải trẻ không hư thì già đổ đốn không đây nhỉ? Mà mình cứ bị xúc động mãi với bạn này vậy chứ. Hôm qua mình xem tiếp Den-o, và mình thấy diễn xuất 5 vai của bạn. Mình tìm hiểu thêm lý lịch thì mình biết bạn thích breakdance, và cuộc sống trước khi bước vào nghiệp diễn của bạn cũng đầy những khó khăn, mà vẫn giữ được đam mê của bạn. Hèn gì, so với mặt bằng các diễn viên khác, dù bạn sinh năm 1989 mà trông bạn thật già dặn, không giống cùng độ tuổi đó trong giới giải trí. Và mình vẫn thấy là mắt bạn buồn, xem thêm một vài clip phỏng vấn bạn, mình vẫn thấy ánh mắt bạn xa xôi thế. Ánh mắt chân thật, không giả dối.
Den-o có một vai sát gái, và cái sự hóa thân của bạn khiến mình đau tim. Không giống như kiểu thể hiện thần tượng, hotboy trong các bộ phim khác, cái nét điển trai sát gái toát ra từ bạn thực sự khiến người khác muốn say đắm. Như thế này mới gọi là dân chơi chứ. Bạn nhập tâm diễn xuất quá!
Mình đang trong trạng thái cuồng cuồng quá muốn yêu một người có tính cách và đôi mắt như Takeru đã thể hiện qua các vai diễn của mình. Dường như đều có điểm chung cả, bởi với 3 bộ phim đã xem, mình đều thích. Và tình cảm yêu mến này là nghiêm túc lắm đó! Không phải cứ hò hú đơn thuần đâu, mình lại không thích vậy. Thế là bạn đã vượt mặt tất cả các nghệ sĩ khác để chiếm giữ một góc nhỏ trong mình rồi, trong ký ức và tình cảm của mình.
Có một bộ phim điện ảnh tình yêu Takeru đóng vai chính và nữ chính trông rất đáng yêu, dựa trên manga Kanojo wa Uso o Aishisugiteru / Bướm Bướm sương mù / The Liar and His Lover. Sẽ thử tìm engsub, xem trailer thấy rất dễ tăng xông.
Takeru ơi, bạn làm ơn đừng có cạo lông mày như những người khác chứ, bạn làm ơn là người trong số ít giữ mình đầy chất nam tính như Sorimachi Takashi hay Oguri Shun đi. Bạn hãy giữ cái chất của Heita, của Kenshin, của Den-o Momotaros, hay như trailer của "Kanouso". Làm ơn hãy giữ vững cái chất, cái thần mà bạn luôn có từ trước tới nay đi Takeru. 25 tuổi là cũng lớn rồi đó, không phải trẻ trâu nữa đúng không, nên đừng có điệu đàng, đồng bóng, cạo lông mày, mặt hoa da phấn nữa đi mà!! Mình thích bạn mà :((
****************************************
22.4.14
Sau thời gian lên cơn thì giờ mình đã hồi phục, đã bình thường, chuyển sang bấn mấy bạn của Học Viên Mới 2012 :))
Mình nghĩ, không khéo đối với vai diễn nào của Takeru, dù nhân vật có suy nghĩ và phản ứng vô lý và không thực đến đâu thì Takeru đều biến nó thành có lý và thật hết. Cứ như thể cậu ấy chính là nhân vật đó vậy, không cường điệu, không gồng mình, hành động nó đến như bản năng. Nhưng ánh mắt Takeru cứ có cảm giác man mác là sao nhỉ? (Nhân đang xem Q10)
Đau tim thật, trông Fukai Heita (Q10) đau tim quá! Cái ánh mắt đó, mình muốn yêu một người như vậy. Lời bài hát trong phim Nhật sâu lắng quá. Nước Nhật, người Nhật sống khắc khổ vậy, họ mới tìm cho mình những lối thoát không có thật qua những ước mơ gửi gắm trong các bộ phim ư? Những lời ca nhẹ nhàng, dịu dàng và cũng thật cảm động rơi nước mắt. Saraba Koibito.http://mp3.zing.vn/bai-hat/Saraba-Koibito-Masaaki-Sakai/ZW60Z6I7.html
Chắc phải lâu lâu, quá lâu rồi, mới kiểu đau tim với một diễn viên đến độ như thật thế này. Mình thích những vai diễn của Takeru, trong Kenshin và trong Q10 (chưa xem thêm bộ nào khác). Mình thích những luồng tính cách đó, liệu là kịch bản hay là lựa chọn của Takeru? Mình chẳng biết nữa, nhưng Takeru đã thổi hồn vào những nhân vật đó, khiến cho nó quá đỗi thực, khiến cho từng hành động cũng trở nên sống động, đời thường. Trong từng vai diễn của Takeru, trong từng khoảnh khắc của ánh mắt, mình thấy sự dịu dàng, sự chín chắn, sự ngây thơ, sự từng trải, sự kiên định, hay nỗi đau và niềm hạnh phúc. Tất cả những sự đối lập, những cảm xúc của con người, mình đều thấy được điều đó qua Takeru.
Mình thật muốn yêu một người như thế. Một người có đôi mắt như vậy. [25/01/2017: Đã trọn vẹn như thế....]
Những diễn viên mà mình yêu thích thông thường, không nhiều lắm, nhưng không giống như sự yêu thích dành cho Takeru bây giờ. Bởi dường như mình bị chìm sâu vào mắt của Takeru, muốn chìm hẳn, những thứ cảm xúc lộn xộn, ứ đọng, tắc nghẽn dành cho diễn viên này, nhân vật này. Mình không biết đời thực Takeru như thế nào, nhưng mình yêu những vai diễn này, yêu ánh mắt này, cách ứng xử này, tâm hồn này.
====================================================
Mình không phải là fan Nhật, mà mình nghĩ mình cũng chẳng phải là fan riêng của một nước nào cả, gọi là fan của thể loại thì đúng hơn. Truyện tranh, hay chủ yếu là manga, là cả một vùng trời tuổi thơ của mình, bao giờ mình cũng dành một góc nhỏ trái tim cho nó. Nhật trong mình, trước hết là manga. Và mình luôn có suy nghĩ rằng, chẳng ai đưa được những nhân vật trong manga vào đời thực. Đặc biệt là nhân vật có chiều sâu tâm lý như Kenshin. 2 năm mình nghe khen nức nở và 2 năm mình vẫn kiên quyết không xem bản Live-Action.
Mình không thích phim Nhật & diễn viên nam nữ Nhật theo cách mà đa số các bạn thích. Thế nên, cho dù mình có cuồng một "cái gì đó" hay "người nào đó" đi chăng nữa, thì cũng rất khó để mình tìm được tiếng nói chung trong cộng đồng yêu thích. Mình xem cũng không ít phim Nhật, mình thích cái cách mà người Nhật truyền tải tình bạn và tình yêu cuộc sống, nhưng hài kiểu Nhật không nằm trong mục thích của mình. Và rất khó để mình yêu thích riêng một diễn viên nam, bởi nhìn chung, phong cách của nghệ sĩ nam Nhật không phải phong cách mà mình thích.
Chắc phải lâu lâu, quá lâu rồi, mới kiểu đau tim với một diễn viên đến độ như thật thế này. Mình thích những vai diễn của Takeru, trong Kenshin và trong Q10 (chưa xem thêm bộ nào khác). Mình thích những luồng tính cách đó, liệu là kịch bản hay là lựa chọn của Takeru? Mình chẳng biết nữa, nhưng Takeru đã thổi hồn vào những nhân vật đó, khiến cho nó quá đỗi thực, khiến cho từng hành động cũng trở nên sống động, đời thường. Trong từng vai diễn của Takeru, trong từng khoảnh khắc của ánh mắt, mình thấy sự dịu dàng, sự chín chắn, sự ngây thơ, sự từng trải, sự kiên định, hay nỗi đau và niềm hạnh phúc. Tất cả những sự đối lập, những cảm xúc của con người, mình đều thấy được điều đó qua Takeru.
Những hành động hài thái quá thường thấy trong phim Nhật, thể hiện qua Takeru lại trở nên hài hước và rất đời thường. Mình nghĩ với mình, không khéo đối với vai diễn nào của Takeru, dù nhân vật có suy nghĩ và phản ứng vô lý và không thực đến đâu thì Takeru đều biến nó thành có lý và thật hết. Cứ như thể Takeru chính là nhân vật đó vậy, không cường điệu, không gồng mình, hành động nó đến như bản năng.
Ban đầu mình thấy Takeru rất giống Kamenashi Kazuya, giống đến giật mình. Nhưng càng xem Kenshin mới càng thấy sự khác hẳn. Diễn xuất của Takeru quá tuyệt vời, cứ như Kenshin bước từ trang truyện ra đó. Phim ra mắt vào năm 2012 nhưng phải đến 2014 mình mới quyết định xem. Thật quá bất ngờ khi có thể bắt gặp một hình ảnh nhân vật truyện tranh như thế trong một bộ phim người đóng. Ánh mắt của Takeru - ánh mắt của Kenshin, có trẻ thơ ngây ngô, có trải đời khắc khổ, có dịu dàng, có cương trực cứng rắn - Ánh mắt của một người 15 tuổi và một người 30 tuổi. Và bây giờ nhìn lại, mình không còn cảm thấy Takeru giống Kamenashi nữa. Mình không đánh giá Kame, nó chỉ là cảm nhận của mình, và mình biết là cách nghĩ của mình khác với thông thường một chút.
*******************************************************
14.4.14
Óe óe, mình vẫn lậm Sato dã man luôn á, huhu
Một ngày cứ phải zô xem lại mấy phân cảnh của bản ế, đắm chìm trong ánh mắt của bạn ế :((
Ôi mình chít mất chít mất, cứ đau tim mãi với ánh mắt này là sao trời??
Nửa đêm nửa hôm, xem cả Den-O của Takeru, xem lại những khoảnh khắc dịu dàng và man mác trong Q10 và Kenshin, mình thật không khỏi thôi thổn thức, và tự nhiên nước mắt chợt ngân ngấn. Bởi mình thực muốn yêu một người như thế trên đời, một người mà mình muốn cùng sánh bước trên đường đời. Bởi mình không biết liệu rồi mình có gặp được người đó hay không. Có một chút đau nhói khi hy vọng một điều khó có thực như thế. Mình vẫn vậy, mình vẫn thích diễn viên qua vai diễn của họ, như mình thích Batman của Christian Bale nhưng không có nghĩa mình là fan của ảnh. Với Takeru cũng thế, chỉ khác điều hầu hết các vai diễn của Takeru mình đều cảm thấy thật gần gũi với lý tưởng của mình. Phong cách ngoài đời của Takeru chắc hẳn không phải là phong cách mình thích, nhưng những nhân vật mà Takeru gửi hồn vào đó, thì đúng là lý tưởng của mình. Thế nên, mình thấy đau!
*******************************************
15.4.14
Thật là! Có phải trẻ không hư thì già đổ đốn không đây nhỉ? Mà mình cứ bị xúc động mãi với bạn này vậy chứ. Hôm qua mình xem tiếp Den-o, và mình thấy diễn xuất 5 vai của bạn. Mình tìm hiểu thêm lý lịch thì mình biết bạn thích breakdance, và cuộc sống trước khi bước vào nghiệp diễn của bạn cũng đầy những khó khăn, mà vẫn giữ được đam mê của bạn. Hèn gì, so với mặt bằng các diễn viên khác, dù bạn sinh năm 1989 mà trông bạn thật già dặn, không giống cùng độ tuổi đó trong giới giải trí. Và mình vẫn thấy là mắt bạn buồn, xem thêm một vài clip phỏng vấn bạn, mình vẫn thấy ánh mắt bạn xa xôi thế. Ánh mắt chân thật, không giả dối.
Den-o có một vai sát gái, và cái sự hóa thân của bạn khiến mình đau tim. Không giống như kiểu thể hiện thần tượng, hotboy trong các bộ phim khác, cái nét điển trai sát gái toát ra từ bạn thực sự khiến người khác muốn say đắm. Như thế này mới gọi là dân chơi chứ. Bạn nhập tâm diễn xuất quá!
Mình đang trong trạng thái cuồng cuồng quá muốn yêu một người có tính cách và đôi mắt như Takeru đã thể hiện qua các vai diễn của mình. Dường như đều có điểm chung cả, bởi với 3 bộ phim đã xem, mình đều thích. Và tình cảm yêu mến này là nghiêm túc lắm đó! Không phải cứ hò hú đơn thuần đâu, mình lại không thích vậy. Thế là bạn đã vượt mặt tất cả các nghệ sĩ khác để chiếm giữ một góc nhỏ trong mình rồi, trong ký ức và tình cảm của mình.
Có một bộ phim điện ảnh tình yêu Takeru đóng vai chính và nữ chính trông rất đáng yêu, dựa trên manga Kanojo wa Uso o Aishisugiteru / Bướm Bướm sương mù / The Liar and His Lover. Sẽ thử tìm engsub, xem trailer thấy rất dễ tăng xông.
Takeru ơi, bạn làm ơn đừng có cạo lông mày như những người khác chứ, bạn làm ơn là người trong số ít giữ mình đầy chất nam tính như Sorimachi Takashi hay Oguri Shun đi. Bạn hãy giữ cái chất của Heita, của Kenshin, của Den-o Momotaros, hay như trailer của "Kanouso". Làm ơn hãy giữ vững cái chất, cái thần mà bạn luôn có từ trước tới nay đi Takeru. 25 tuổi là cũng lớn rồi đó, không phải trẻ trâu nữa đúng không, nên đừng có điệu đàng, đồng bóng, cạo lông mày, mặt hoa da phấn nữa đi mà!! Mình thích bạn mà :((
****************************************
22.4.14
Sau thời gian lên cơn thì giờ mình đã hồi phục, đã bình thường, chuyển sang bấn mấy bạn của Học Viên Mới 2012 :))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét