Nói về tổng thể bộ phim, Tokyo Dogs
(TV: Song hùng kỳ án) không phải một bộ phim trinh thám hay tình cảm
nghiêm túc, có lẽ nên xếp vào thể loại hài thì đúng hơn. Các tình tiết
hài được đẩy lên quá cao một cách vô lý theo mô típ phim Nhật thường
thấy. Nếu so với phim Hàn, mình nghĩ cũng là dạng tương tự, có cái chưa
đến mức ngớ ngẩn bằng mà thôi.
Nhưng nói về cá nhân mình, loại trừ các yếu tố dớ dẩn đó, mình vẫn thích xem do diễn xuất của Oguri Shun và Yuriko Yoshitaka.
Oguri
Shun mình biết đến đầu tiên từ Conan live-action, thứ hai là từ GTO bản
1998. Ở cả hai bộ phim, Shun diễn cũng bình thường, không quá nổi bật,
không quá nhập tâm, không quá khí chất, cũng chẳng phải rất đẹp trai.
Nhưng hồi đó, mình có cảm tình với bộ đôi Ran-Shinichi. Diễn hơi gượng
một chút thì cũng bù trừ được cho nhau cả. Cũng chẳng có ấn tượng với
diễn xuất. Mãi đến sau này, xem Rich man Poor Woman, mới thấy Shun đã
lột xác, diễn đã chắc tay hơn, nhập tâm hơn. Và khiến mình muốn xem phim
Shun đóng hơn. Trong Tokyo Dogs, Shun vào vai một anh cảnh sát nghiêm
túc từ Mỹ về. Một loạt nét biểu cảm của thanh niên nghiêm túc quá hài
hước và đáng yêu. Đáng yêu kinh khủng! Và kiểu tóc gọn gàng + ăn mặc vét
lịch sự khiến Shun trông đẹp trai không thể tả! Hèn chi đầy người giống
mình, tuy rằng kịch bản và nội dung không có gì đặc sắc, có thể nói là
còn chuối và non tay, nhưng Shun đã bù đắp lại được thiếu sót này.
Yoshitaka
Yuriko biết đến và ấn tượng sâu đậm nhất từ vai một cô bé tự kỷ trong
Love Shuffle, ấn tượng về tình yêu giản đơn giữa nhân vật của Yuriko và
nhân vật của Matsuda Shota. Cực kỳ thích kiểu diễn xuất của Yuriko, tự
nhiên, giản dị, đơn thuần. Có thể đời sống ngoài phim của Yuriko có
nhiều vấn đề, nhưng mình không để ý, vì mình thích dạng nhân vật của cô,
cách diễn xuất của cô. Nói không phải ngoa chứ coi phim này đầu tiên vì
Yuriko trước, sau mới đến hóa trang đệp chai của Shun.
Cũng
như phim Nhật thông thường, dù rằng nhạc nhẽo đầu phim, cuối phim đều
nói về tình yêu một cách chung thủy, sâu đậm, đẹp đẽ, thì toàn cảnh cái
phim nó lại không được như thế. Một nét quá cứng nhắc trong phim Nhật,
giả mà đan xen được một chút tình quá màu mè như phim Hàn, cân bằng được
như phim Trung, chắc sẽ quá là hot và nổi bật luôn. Thế nhưng đáng tiếc
là phim Nhật không được như thế, dù manga đã bù vào kha khá. Haizzz.
Ấy
vậy, mình cũng phải nhìn ra được cái tình ấy như từng nhìn ra nó trong
Liar Game. Mình nghĩ đó là do yêu cầu của đạo diễn, kịch bản, chứ bản
thân các diễn viên vẫn có thể nhìn ra được cái tình trong từng nhân vật
của mình. Nói dông dài vậy, là để mình muốn đề cập đến TÌNH YÊU ĐÔI LỨA TRONG TOKYO DOGS.
===========*************============
TÌNH YÊU ĐÔI LỨA TRONG TOKYO DOGS
Mọi
người cứ bảo phim Nhật khô như ngói. Đúng quá rồi! Khô quá đi mà! Và
cũng may quá, khô cỡ mấy thì diễn viên cũng hiểu được nhân vật đủ để bắt
đầu một thứ tình ẩn ý đối với nhau. May là diễn viên Nhật diễn bằng ánh
mắt cũng không tệ xD
Về phía Yuki (Yuriko)
-
Yuki giận dỗi vì sự nghiêm túc và cứng nhắc quá của Sou, khi bảo vệ
Yuki chỉ như bảo vệ một nhân chứng, một thành phần quan trọng để phá án.
- Yuki cười vì sự nhiệt tình của Sou dành cho đứa bé.
- Yuki có thể dùng dằng kéo tay Sou nhưng không dành cử chỉ đó cho Maruo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét